Đào tạo khởi nghiệp từ Thế giới Marketing

Xin chào tất cả các bạn. Phải quay nhiều tập IFO có thể sẽ nhanh chóng mệt và tôi rất thường xuyên bị đói. Bây giờ tôi ăn 1 bữa một ngày. Nhưng nó sẽ tuyệt vời làm sao nếu có thể ăn một bát phở. Đây chắc chắn không phải sợi phở thật. mà tôi lấy từ tủ đ

Xin chào tất cả các bạn. Phải quay nhiều tập IFO có thể sẽ nhanh chóng mệt và tôi rất thường xuyên bị đói. Bây giờ tôi ăn 1 bữa một ngày. Nhưng nó sẽ tuyệt vời làm sao nếu có thể ăn một bát phở. Đây chắc chắn không phải sợi phở thật. mà tôi lấy từ tủ đồ Nó vẫn ngon. Tôi không biết nấu ăn. Nhưng hãy tưởng tượng chúng ta có thể biến một cái gì đó như thế này thành một cái gì đó có thể được thưởng thức ở mọi nơi trên khắp Việt Nam. Tôi nghĩ rằng tập hôm nay, chúng ta sẽ có thể tìm thấy tất cả các doanh nhân và tất cả những người đang làm việc để biến nó thành hiện thực. Tôi rất hào hứng với tập hôm nay về kinh doanh và khởi nghiệp.

Cùng xem khách mời ngày hôm nay là ai nhé. Chào mừng quay trở lại với IFO. Tôi cực kì háo hức. Chào mừng các khán giả của IFO đến với một tập phát sóng đầy thú vị đang chờ đón Trong tập này, chúng ta sẽ nói về tinh thần khởi nghiệp làm thế nào để bắt đầu và tiếp tục phát triển mọi thứ. Vị khách của chúng ta hôm nay rất đặc biệt và anh ấy đang ở ngay đây. Dù đang ngồi trước hai màn hình máy tính nhưng chúng tôi chắc chắn sẽ có một buổi trò chuyện thú vị. Anh ấy tên là Lý Quý Trung và có lẽ các bạn đã nghe về anh ấy trước đây. Các bạn có thể đã nhìn thấy anh ấy ở trường đại học. Các bạn có thể đã đọc sách của anh ấy.

Các bạn có thể đã ăn ở nhà hàng của anh ấy. Anh ấy là một doanh nhân thành đạt nổi tiếng ở Việt Nam. Anh ấy cũng là một diễn giả, một giảng viên đại học và tác giả sách. chẳng hạn như cuốn Chỉ có niềm đam mê, Bầu trời không chỉ có màu xanh và gần đây, anh khởi nghiệp trong “thời kỳ bình thường mới”. Anh Trung, chào mừng anh đến với chương trình. Cảm ơn vì một màn giới thiệu rất nồng nhiệt. Anh sinh ra trong một gia đình kinh doanh nhà hàng. Và sau đó anh đến Australia và làm mọi thứ từ dọn dẹp. Dọn nhà, dọn toilet, phục vụ bàn, cho tới làm việc trong quán bar. Tại sao anh lại quyết định làm tất cả những điều đó? Mẹ của anh có xót con trai mình khi thấy anh làm những điều đó không? Tất cả những việc ấy, dọn dẹp nhà vệ sinh, phục vụ bàn đều xảy ra trước khi tôi đến Australia.

Nó đều ở giai đoạn khi tôi bắt đầu sự nghiệp của mình là một người dọn dẹp, bồi bàn tại khách sạn. Tôi làm vậy là vì tôi thi trượt đại học và tôi cần kiếm tiền, kiếm sống. Tôi thích việc tôi rất độc lập. Tôi kiếm được tiền và tôi xây dựng ước mơ, hoài bão. Cha mẹ tôi, tất cả họ hàng của tôi, thậm chí cả bà tôi, tất cả mọi người đều không nói gì Tất nhiên họ không tự hào về công việc của tôi. Tôi tin rằng họ tự hào vì sự độc lập của tôi. Mặc dù tôi đang làm một công việc được coi là không cao quý. Nhưng tôi có một tham vọng lớn, tôi có một ước mơ. Điều đó quan trọng hơn. Điều đó khiến bố mẹ tôi tự hào.

Anh có thể cho chúng tôi biết một chút về lần khởi nghiệp đầu tiên của anh không? Bắt đầu một startup như thế nào? Đâu là điều đầu tiên anh làm? Anh bao nhiêu tuổi vào thời gian đó? Tôi bắt đầu sự nghiệp của mình với vị trí bồi bàn tại một biệt thự và sau đó sang Australia du học. Sau đó khi trở về Việt Nam, tôi trở thành Phó Tổng Giám đốc của một nhà máy rồi Tổng Giám đốc của một khách sạn. nhưng sau năm năm làm Tổng Giám đốc khách sạn, Tôi nhận thấy rằng tôi không phải là một người quản lý lý tưởng vì tôi không tuân theo các quy tắc. Tôi không thích tuân theo các quy tắc. Tôi không thích các nguyên tắc.

Như là viết rất nhiều báo cáo cho hội đồng quản trị và quản lý mọi việc theo quy trình. Tôi thích phá vỡ các quy tắc Tôi thích phá bỏ sự rập khuôn. Tôi thích chấp nhận rủi ro và sau 5 năm, tôi nhận ra mình thích hợp để tự kinh doanh hơn làm quản lý. đó là điều mà tôi luôn muốn, như tôi luôn mơ ước. Nhưng tôi nhận ra rằng tôi không phải là người như vậy mà tôi là một doanh nhân. Nhà sản xuất của chúng tôi đã nói với tôi rằng họ thực sự muốn tìm hiểu bí mật của một gia đình có bề dày thành tích, cực kì sáng tạo với một khối óc tuyệt vời. Có vẻ như gia đình ông là một gia đình có nhiều thế hệ. Liệu có điều bí mật gì trong cách nuôi dạy cũng như truyền thống của gia đình ông không? Tôi nghĩ nó là một truyền thống hơn là một bí mật.

Cả truyền thống Việt Nam lẫn truyền thống của gia đình nhiều thế hẹ nữa. Phải cảm ơn bà tôi và sau đó là mẹ và bố tôi. Họ là chủ gia đình và họ gắn kết mọi người với nhau. Không chỉ tôi và anh chị em của tôi mà còn cả anh rể, chị dâu. Tất cả chúng tôi đều rất thân thiết với nhau. Tôi nghĩ đó là một nét đẹp của văn hóa Á Đông nói chung và văn hóa Việt Nam hay văn hóa của gia đình tôi nói riêng. Và chúng tôi trân trọng điều đó rất nhiều. Chúng tôi cùng ăn uống, cùng kinh doanh và chưa bao giờ xảy ra tranh cãi lớn giữa chúng tôi. Phải đặc biệt cảm ơn mẹ tôi. Bà ấy là một nhà lãnh đạo tuyệt vời, người có thể gắn kết mọi người lại với nhau.

Và bà nội tôi cũng là người như vậy. Bà cũng là người đứng đầu một đại gia đình, Có bà, tất cả các cô chú của tôi và những các thế hệ tiếp theo, chúng tôi rất thân nhau. Đó là điều đầu tiên. Điều thứ hai là, mối quan hệ giữa cha mẹ tôi, tôi và anh chị em của tôi giống như những người bạn. Tôi cũng dạy các con tôi như vậy. Trong gia đình nhỏ của tôi, chúng tôi sống cùng nhau, tương tác và chia sẻ mọi thứ với nhau, giống như những người bạn. Đó là truyền thống gia đình. Cả bố mẹ tôi đều tin rằng họ có những định nghĩa khác nhau về thành công. Chúng tôi không phải là người đơn lẻ trong đại gia đình của mình và làm việc vì tiền, Chúng tôi giỏi kinh doanh nhưng chúng tôi không bao giờ coi tiền là mục tiêu.

Chúng tôi thích sống cuộc sống đầy sắc màu. Đó là mục tiêu số một Điều đó thực sự rất tuyệt. Cảm ơn anh vì đã chia sẻ. Chúng ta sẽ tiếp tục trò chuyện với anh Lý Quí Trung trong phần sau. Và chúng ta sẽ nói về việc kinh doanh, những cơ hội và thách thức nữa. Nhưng trước đó, chúng tôi muốn giới thiệu đến các bạn một người. Chúng ta sẽ gặp anh ấy ngay bây giờ. Anh ấy là một người trẻ, rất tài năng và có tinh thần khởi nghiệp luôn cuộn chảy trong máu và anh ấy cũng đang giảng dạy tại một trường đại học ở Việt Nam. Vậy hãy cùng xem một đoạn clip ngắn để xem anh ấy là ai nhé. Có khoảng 10,000 cựu du học sinh Australia tại Việt Nam, họ đại diện cho trí tuệ và sự nghiệp.

Rất nhiều trong số họ làm việc trong những ngành được kính trọng. Các bạn cựu du học sinh Australia muốn tham gia cộng đồng, hãy tìm kiếm nhóm “Australia alumni in Vietnam” trên Facebook. Và theo dõi fanpage của chúng tôi để có cơ hội tiếp cận với nhiều chuyên gia tại tất cả các lĩnh vực và nhận những món quà đặc biệt cho cựu du học sinh tại Việt Nam. Khách mời tiếp theo là Long. Long là một người tìm kiếm sự đổi mới và thử thách. Anh ấy đang là giảng viên của trường Đại học FPT. Anh chuyển hướng sang lĩnh vực sáng tạo khi còn là sinh viên năm 2017 khi được giao nhiệm vụ tại Hội Du học sinh Việt Nam tại Đại học New South Wales.

Với công việc hướng dẫn thiết kế tương tác và tạo sự kiện tại Vietnam Startups ở New South Wales. Anh ấy đang điều hành một công ty khởi nghiệp cùng với những người bạn quốc tế khác của mình khi học Đại học Công nghệ. Nó có tên là “LacBird Studio”, một công ty dựa trên Internet, sản xuất trò chơi điện tử và các sản phẩm phần mềm CNTT cho đa nền tảng. LacBird Studio được thành lập bởi Sinh viên Quốc tế tại Đại học Công nghệ Sydney nhằm phát triển ngành công nghiệp trò chơi tại Australia. Các bạn vừa mới xem clip về khách mời tiếp theo của chúng ta anh Long Nguyễn. Anh Long là một người khá đặc biệt như các bạn có thể thấy trong clip.

Bây giờ anh ấy cũng đang giảng dạy cho một thế hệ các bạn sinh viên trẻ và dự án khởi nghiệp của anh ấy cũng rất thú vị. Vậy hãy cùng tìm hiểu sâu hơn về những trải nghiệm cũng như tinh thần không từ bỏ của anh ấy nhé. Anh Long, tôi khá tò mò là hồi xưa, anh là một cậu bé như thế nào? Là một cậu bé khiêm tốn, lịch sự hay là một cậu bé tự tin? Bởi vì anh có vẻ là một người rất thú vị. Tôi là một cậu bé như thế nào nhỉ? Thật là nhiều câu hỏi và câu trả lời. Ý tôi là cả đời tôi, tôi rất muốn và rất yêu thích việc đứng dưới ánh đèn sân khấu. Tôi có thể nói và sẽ nói cả ngày với người lạ về những chủ đề tôi thích về con người, về sự đổi mới công nghệ.

Và đó là lý do vì sao tôi lựa chọn trở thành một giảng viên bởi vì trong phòng học, tôi không chỉ có thể nói lên được tiếng nói của mình và chia sẻ câu chuyện của tôi đến sinh viên để khuyến khích họ bắt đầu con đường sự nghiệp của mình mà tôi muốn hiểu hơn về tâm lý sinh viên nữa. Tóm lại thì tôi là một đứa trẻ ưa đám đông. Bây giờ anh đang giảng dạy tại trường Đại học FPT đúng không? Vậy anh yêu thích nhất điều gì khi làm việc với các bạn sinh viên trẻ? Hầu hết các sinh viên của tôi, tôi luôn nói với họ rằng họ là những người trẻ và ngông cuồng hay táo bạo và ngốc nghếch. Và nếu như bạn nghĩ theo một hướng tích cực hơn thì trẻ và ngông cuồng có nghĩa là họ có rất nhiều năng lượng, có rất nhiều hoài bão, ước mơ.

Và các sinh viên của tôi, họ có đam mê với việc kinh doanh. Họ thích việc được tự đứng trên đôi chân của mình và làm nhưng việc điên rồ mặc dù đôi khi họ có thể bị tổn thương. Và đó là lý do vì sao tôi bắt đầu làm việc với họ và xây dựng phòng lab ở đó The Lean Laboratory ở trường FPT, nơi mà sinh viên của tôi được thử thách và chúng tôi sẽ nghiên cứu các trường hợp điển hình, xây dựng một vài dự án khởi nghiệp và nghiên cứu về con người. Tôi đang rất tò mò rằng trước khi anh đi du học thì anh đã khởi nghiệp một lần ở Việt Nam nhưng dự án đó không tốt lắm. Và sau đó thì anh đi du học ở Australia và tiếp tục khởi nghiệp một lần nữa ở đó đúng chứ? Vậy anh có thể chia sẻ với chúng tôi về cả hai trải nghiệm đó không? Về dự án khởi nghiệp lần đầu tiên, tôi bắt đầu nó khi tôi 22 tuổi.

Tôi hợp sức với hai người bạn của tôi. Và chúng tôi đã thất bại. Và khi dự án đó thất bại, nó như một cú giáng mạnh vào mặt tôi. Tôi cảm thấy tuyệt vọng. Tôi cảm thấy mình như một kẻ thua cuộc. Đôi khi nó như kiểu mình đang nghĩ cái quái quỷ gì vậy, tôi không biết nữa nhưng nó giống như cả thế giới bỗng sụp đổ trước mắt tôi. Nhưng khi tôi nhìn lại thì đó là một trong những bài học tuyệt vời nhất mà tôi học được trong đời. Vì vậy tôi đến Australia và bắt đầu kinh doanh trở lại. Tôi nhìn mình trong gương và giống như mọi cá nhân trong vũ trụ này chúng ta đều được sinh ra với mục đích riêng và tôi cũng không phải ngoại lệ.

Tôi khao khát xây dựng công việc kinh doanh của riêng mình nơi tôi và các bạn, cùng nhau chúng tôi có thể dựng xây ước mơ và làm việc ở đó. Và việc kinh doanh đó luôn sục sôi trong tôi. Nó thúc giục tôi mỗi ngày, khiến tôi cảm thấy nóng lòng từng ngày. Vậy nên tôi sẽ làm và tôi sẽ khởi nghiệp cho đến bao giờ tôi thành công thì thôi. Tôi nghĩ đó là một lý do vì sao tôi khởi nghiệp một lần nữa. Và dự án khởi nghiệp thứ hai của anh, tên là LacBird phải không? Tại sao lại gọi nó là LacBird? Có rất nhiều người hỏi tôi tại sao lại gọi nó là Lạc Bird khi chỉ có 2 người là người Việt và 60% là người Trung Quốc và người Philipine.

Đó là một cái tên thú vị bởi tôi thực sự yêu Việt Nam. Và tôi gợi nhớ lại Chim Lạc là vật tổ của người Lạc Việt. Bởi vì đó là nơi mà dân tộc ta được sinh ra. Vì vậy tôi thuyết phục các bạn, thực ra nó chỉ là lời nói dối lúc ban đầu. Tôi nói với các bạn người Trung rằng “Đó là một loài chim giống như phượng hoàng vậy và tôi gọi nó như vậy vì đó là một cái tên độc đáo”. Và họ nói, “được rồi”. Nhưng sau đó họ biết tôi nói dối nhưng họ vẫn thích cái tên đó bởi vì họ nói đó là một cái tên thật đặc biệt, LacBird. Nó không phải là L A G mà đánh vần là L A C. Khá thú vị. Và khi họ nhìn thấy logo tôi vẽ, thì họ thốt lên rằng: “Ôi tôi thích nó. Nó giống như loài chim Maya vậy”.

Sau đó thì họ yêu cái tên này. Đó là lý do vì sao chúng tôi chọn cái tên đó. Thật tuyệt khi được lắng nghe câu chuyện của anh và hiểu những gì anh nghĩ. Tôi rất vui vì có một người rất thông minh, tài năng và có tiềm lực đi khởi nghiệp nhưng có thể trải qua những trải nghiệm và thất bại thay đổi cuộc đời như vậy và những điều đó đã tạo nên con người anh ngày hôm nay. Điều đó đã đưa anh lên sân khấu nơi anh có thể chia sẻ những trải nghiệm ấy tới các bạn trẻ và tiếp tục làm việc với mong muốn cháy bỏng ấy của anh và chúng tôi rất nóng lòng muốn nhìn thấy các sản phẩm khác của anh Long. Và bây giờ thưa các bạn, chúng ta sẽ nghỉ giải lao một chút nhưng chúng ta sẽ trở lại với anh Long và Lý Quí Trung và nói nhiều hơn về việc kinh doanh cũng như các thách thức điều gì làm nên một doanh nhân đại tài.

Đừng chuyển kênh, chúng tôi sẽ quay trở lại ngay. Xin chào khán giả của IFO, chương trình đã trở lại. Hiện tại chúng tôi có hai khách mời tham gia buổi nói chuyện hôm nay. Chúng ta sẽ chia sẻ về những thách thức, cơ hội khởi nghiệp và cách trở thành một nhà khởi nghiệp thành công. Hai vị khách mời đang tham gia chương trình hôm nay. Đây là anh Lý Quí Trung và anh Long, chào mừng hai khách mời đã quay trở lại. Xin chào anh Trung và anh Long. Chủ đề hôm nay nhận được sự quan tâm của các bạn trẻ. Các bạn trẻ luôn tìm kiếm công thức hoàn hảo dẫn đến thành công. Và rất nhiều người đã trải qua quá trình khởi nghiệp với những khó khăn ở độ tuổi trẻ.

Và các bạn luôn cố gắng tìm kiếm thêm kiến thức khởi nghiệp, các giải pháp cho những khó khăn kinh doanh, và thắc mắc liệu có nên tiếp tục khi gặp khó khăn. Đây là những câu hỏi của các bạn trẻ tuổi khởi nghiệp. Theo anh, độ tuổi tốt nhất để khởi nghiệp là bao nhiêu? Độ tuổi tốt nhất, theo tôi, là khi bạn không quá già nhưng cũng không quá trẻ. “Quá già” là quá độ tuổi 55, 60 khi các bạn đã “bóng xế” bởi vì bây giờ tôi đã 55 tuổi, tôi cần dành cho mình nhiều thời gian cho bản thân hơn trước tuổi 60. Tuy nhiên, tôi vẫn cố gắng khởi nghiệp trước 60 tuổi. Khi bạn già hơn 60 tuổi, bạn không còn nhanh nhẹn, bạn trở thành người khác với nhiều kinh nghiệm cho khởi nghiệp Mọi công ty khởi nghiệp cần khoảng tám hoặc mười năm để thành công.

Bạn cần cam kết thời gian của mình ít nhất là bảy, tám hoặc mười năm. Vì vậy, tối đa 55, 60 là thời điểm tốt. Còn mức tối thiểu, tôi tin rằng, không có mức tối thiểu nhưng ít nhất là phải 24, 25 tuổi khi bạn đã có đủ kinh nghiệm và kiến ​​thức vì bạn có thể hạn chế thiệt hại khi khởi nghiệm, và thất bại ở độ tuổi này sẽ tăng khả năng thành công của bạn. Ở độ tuổi 18, 19, 20, nếu bạn có ý tưởng xuất sắc thì bạn có thể khởi nghiệp lập tức nhất là khi bạn không thể chờ đợi. Theo tôi, độ tuổi trung bình ổn định nhất là 24, 25 tuổi. Tôi hoàn toàn đồng ý với anh Trung. Theo tôi, độ tuổi khởi nghiệp tối đa là 40 và 50 tuổi.

Anh Trung là một doanh nhân xuất sắc với những thành tích chúng ta đều ngưỡng mộ. Ở độ tuổi 50 mà anh Trung vẫn khởi nghiệp thành công thì thật là phi thường. Tôi là một người thực tế, tôi tin khi ta ở độ tuổi 30 tuổi, chúng ta sẽ sở hữu sự sáng tạo. Nhưng chúng ta vẫn phải lo cho gia đình, cuộc sống và những thứ khác. Chúng ta khó có thể tập trung vào khởi nghiệp. Tôi hoàn toàn đồng ý với anh Trung về độ tuổi tối đa. Về đội tuổi tối thiểu, như tôi, tôi khởi nghiệp trang mạng xã hội khi tôi 22 tuổi. Nhưng sản phẩm của tôi lại thất bại hoàn toàn. Với tôi, đó là cú ngã dập mặt. Nên theo tôi, khi bạn 24, 25 tuổi, bạn sẽ sẵn sàng cho khởi nghiệp.

Khi đó bạn đã tốt nghiệp và có vài năm kinh nghiệm làm việc để phục vụ việc khởi nghiệp. Bạn có nhiều quan sát hơn về những việc mình nên làm và những đam mê của bản thân. Nên theo tôi 24, 25 tuổi là tối thiểu và 35 tuổi là tối đa. Phải là 60 tuổi chứ Long. Tôi cũng sẽ bổ sung thêm trường hợp 80 và 90 tuổi. Tôi sẽ tới thăm bà, bà hiện đang ở tuổi 92, 93 và sẽ bảo: “Bà ơi, bà cháu mình đi khởi nghiệp nhé” và độ tuổi khởi nghiệp tối đa sẽ kéo dài hơn. Như tôi biết, anh Trung đã từng thấy một nhà hàng McDonald tại Australia và nhà hàng McDonald đã truyền cảm hứng khởi nghiệp trong anh Anh có thể chia sẻ khán giả về câu chuyện đó không? Khi tôi lần đầu tới Australia, Người Việt Nam thời đó không có cơ hội ra nước ngoài du lịch.

Đó là chuyến đi đầu tiên của tôi đến nước ngoài. Khi tôi nhìn thấy Mcdonald’s và KFC. Và các chuỗi thức ăn quốc tế ở Australia và Sydney. Đó là khoảnh khắc tuyệt vời, vì lần đầu tiên tôi được nhìn thấy, được biết về nhượng quyền thương mại. Và khái niệm chuỗi nhà hàng. Chỉ là, tôi chưa bao giờ nghĩ tới điều đó bởi vì Việt Nam thời đó, không có bất kỳ chuỗi cửa hàng nào nào. Chúng ta không biết về nhượng quyền thương mại. Điều này cũng liên quan đến việc xây dựng thương hiệu. Vì khi bạn xây dựng một chuỗi nhà hàng hoặc khi bạn nhượng quyền kinh doanh. Điều đó có nghĩa là bạn xem xét một thương hiệu, và vì vậy tất cả những khái niệm đó đều rất mới đối với tôi.

Tôi nhớ tôi đã cầm trên tay cuốn sổ nhỏ của mình. Một ngày nọ, khi tôi hoàn thành việc học của mình, tôi trở về Việt Nam. Và tôi muốn có một chuỗi nhà hàng Việt Nam giống như Mcdonald’s. Điều này vẫn còn trong sổ tay của tôi. Sau này, khi tôi thực hiện kinh doanh Phở24. Và tôi nhìn lại cuốn sổ của mình. Tôi đã mỉm cười. Giấc mơ của tôi đã thành hiện thực. Thật tuyệt vời, cảm ơn anh rất nhiều vì đã chia sẻ ngay. Long, tôi cũng rất tò mò trong câu chuyện của anh. Trải nghiệm của anh ở Úc đã nuôi dưỡng hoặc truyền cảm hứng cho tư duy khởi nghiệp của anh như thế nào. Có một câu chuyện dài. Từ khi tôi còn là một đứa trẻ, cha mẹ tôi đã dạy tôi phải nhìn vào mọi thứ.

Cha mẹ tôi đã dạy tôi giá trị củanhững việc mình làm bằng tình yêu và tầm nhìn dài hạn. Gia đình tôi, rất nhiều gia đình kinh doanh, vì khi bố mẹ tôi làm việc cho chính phủ Một ngày nọ, tôi nói với họ rằng “Này bố, con muốn khởi nghiệp”. Và nhìn vào khuôn mặt của bố Bố nhìn tôi và nói “con đang nghiêm túc” “con chắc chắn không”. Gia đình chúng tôi có xu hướng làm mọi thứ một cách an toàn. Chúng tôi không có xu hướng khởi nghiệp hoặc điều hành công việc kinh doanh của riêng mình. Nhưng sau đó bố ấy chỉ nhắc tôi rằng hãy nhớ những gì bố đã nói với tôi trước đây. “Con có nhớ điều đó không? Và tôi nói có.

Và công ty khởi nghiệp đầu tiên của tôi thất bại, vì như Joe đã nói. Khi còn trẻ, chúng ta quan tâm đến danh vọng của mình. Chúng ta quan tâm đến danh vọng trong ngành công nghiệp khởi nghiệp tại Việt Nam. Và chúng ta cũng muốn trở nên giàu có. Bởi vì chúng ta là những đứa trẻ 22 tuổi. Chúng ta chỉ muốn tiêu tiền Chúng ta chỉ muốn trở thành “đây là tôi, tôi là siêu sao đó”. Khi tôi thất bại, tôi hoàn toàn suy sụp. Khi tôi đến Australia, tôi cố gắng nhớ lại những gì bố tôi đã nói với tôi. “Con đang tìm kiếm điều gì trong cuộc sống của mình”. Và tôi tìm kiếm những gì tôi thích và những gì tôi yêu.

Tôi nghĩ câu chuyện của Anh Trung cũng truyền cảm hứng cho tôi rất nhiều. Các khán giả của IFO, bây giờ chúng ta sẽ chơi một trò chơi với cả hai khách mời của chúng ta. Trò chơi sẽ khá thú vị. Nhanh thôi nhưng có rất nhiều giá trị. Thử thách IFO sẽ phát sóng ngay tiếp theo với một trò chơi rất thú vị. Được rồi, thử thách IFO về cơ bản là thế này. Chúng ta sẽ cho phép cả hai vị khách của mình trả lời hoặc giải quyết một hoặc hai vấn đề. Và vấn đề này về cơ bản là vấn đề cá nhân của họ. Họ sẽ nói ra vấn đề đó là gì. Sau đó, người còn lại sẽ giúp đưa ra giải pháp cho vấn đề đó. Những người đang tự hỏi làm thế nào có thể giải quyết vấn đề của chính mình.

Hãy nhớ đón xem thử thách này. Được rồi, tôi tin là Long có một vấn đề muốn chia sẻ. Long vấn đề của bạn là gì. Vấn đề ngứa ngáy nhất mà tôi gặp phải lúc này là tôi không thể cân bằng cuộc sống và công việc Tôi là một người nghiện công việc, vì vậy tôi thực sự cần một số lời khuyên để cân bằng cuộc sống và công việc của mình. Tôi nghĩ đây là một câu hỏi có giá trị,bởi vì rất nhiều người gặp phải vấn đề này. Mỗi người đều có những hoàn cảnhkhác nhau, nhưng tôi có thể chia sẻ hoàn cảnh của mình. Mong là bạn có thể học thêm từ câu chuyện tôi. Cả cuộc đời kinh doanh của tôi kể từ khi tôi bắt đầu khởi nghiệp tiên cho đến bây giờ.

Tôi có một kỷ luật là bất kể tôi làm gì tôi sẽ về nhà mỗi ngày lúc sáu giờ tối để ăn cơm với gia đình. Ban đầu điều này rất khó khăn vì có rất nhiều hoạt động diễn ra sau sáu giờ tối. Công việc, cũng như giao lưu và gặp gỡ các đối tác kinh doanh của bạn, thảo luận tại quán bia hoặc tại nhà hàng với các đối tác kinh doanh hoặc bất cứ điều gì. Những điều này sẽ rất có ích cho công việc kinh doanh và cả tình bạn, mối quan hệ xã hội, rất nhiều thứ. Nhưng một khi bạn phá vỡ nguyên tắc. Và bạn về nhà, các con bạn đã ngủ. Trong trường hợp của tôi, tôi đã phải sự hy sinh. Bạn không thể có tất cả mọi thứ trong Bạn không thể có công việc, kinh doanh, gia đình, tình bạn và niềm vui, mọi thứ cùng một lúc.

Bạn phải hy sinh một chút ở đây và ở đó. Vì vậy, tôi đã hy sinh trên mối quan hệ xã hội và tình bạn, những thứ xảy ra sau sáu giờ tối. Tôi trở về nhà mỗi ngày, ăn tối cùng vợ và các con của tôi gần như là 365 ngày trong năm. Tôi đưa đón con gái đi học hằng ngày và tôi thấy thật tuyệt vời. Thời gian tôi đã dành cho con gái chỉ là đưa con đi học và đón con về từ trường và điều này tôi đã bỏ lỡ, tôi không thể làm việc đó khi còn ở Việt Nam bởi vì tài xế của tôi đã làm thay cho tôi và nó không tốt chút nào. Nên dù tối nào tôi cũng về nhà nhưng tôi thấy chưa đủ. Và đó là khoảnh khắc rất đẹp khi nhìn thấy con gái tôi chạy ra cổng trường và đợi con, đón con sau giờ học.

Đó là cảm giác tuyệt vời. Và tôi đã tiếc rằng tôi không dành đủ thời gian, tôi đã không nắm bắt được cơ hội khi tôi có nó ở Việt Nam. Vì vậy tôi chỉ muốn chia sẻ với bạn rằng bạn còn rất nhiều thời gian để nghĩ đến vấn đề đó và tổ chức lại cuộc sống để làm nó đầy màu sắc và ý nghĩa. Không chỉ công việc, đó chỉ là một phần rất nhỏ trong cuộc sống của chúng ta mà thôi. Và nó phụ thuộc vào mục tiêu của cuộc đời bạn. Nếu bạn muốn trở thành tỷ phú hay những người top đầu thì sẽ hy sinh gia đình mình rất nhiều. Nhưng nếu bạn chỉ muốn trở thành một doanh nhân thành công thì có rất nhiều cách khác. Bạn có thể không đứng thứ 10, thứ 7 hay thứ 6 nhưng bạn rất thành công với gia đình.

Trước khi bạn hối hận thì đó là lời khuyên của tôi. Cảm ơn anh Trung rất nhiều. Cảm ơn anh Trung. Long, bạn có suy nghĩ gì về lời khuyên của anh Trung không? Tôi mới nhận ra rằng anh Trung làm cho tôi cảm thấy giống như bố mình vậy, vì bố tôi cũng như vậy. Ông ấy phải đi ăn tối với đối tác của mình rất nhiều nhưng ngày nào ông ấy cũng về nhà khoảng 7, 8 giờ tối và ông ấy phải ngồi vào bàn và mẹ tôi để dành một chút thức ăn cho ông ấy ông ấy bảo với tôi rằng: “Bố phải ăn vì đó là mẹ con, là tình yêu thương và là tất cả mọi thứ. Cô ấy đặt rất nhiều tình yêu vào món ăn đó, vì thế bố phải ăn nó.” Tôi đã tò mò tại sao bố phải làm như vậy.

“Bố đã no vì phải uống rất nhiều bia và ăn rất nhiều ở nhà hàng. Vậy tại sao bố phải làm như thế?” Và sau đó khi tôi có một đứa con gái, tôi nghĩ rằng đây chính là tình cảm cha con. Anh Trung đã đúng, vào khoảnh khắc tôi nhìn thấy con gái tôi cười lần đầu tiên, tôi chỉ ôm con bé vào lòng như thế này. Tôi đã suýt khóc vì tôi thấy ai như một thiên thần xinh đẹp đáng yêu. Kiểu như vậy. Mùa hè năm ngoái, tôi là một người nghiện công việc nên tôi đã dành khoảng 3 tiếng mỗi ngày để ngủ và chỉ dành cho gia đình 1 hoặc 2 tiếng. Và tôi nhận ra rằng tôi đang lỡ mất rất nhiều khoảnh khắc. Và vợ tôi mỗi ngày đều chụp ảnh và quay lại con gái tôi và gửi chúng cho tôi.

Chỉ là khi tôi lắng nghe những lời khuyên từ anh Trung, tôi nhìn lại tấm ảnh và tôi nhận ra: “Đúng, mình đang bỏ lỡ nhiều khoảnh khắc.” Vì vậy, đây là thời điểm mà tôi nghĩ mình nên ngừng làm việc một chút và nhìn lại. Đó là gia đình luôn ở sau lưng tôi, không chỉ con gái tôi mà cả bố, mẹ, chị gái và vợ tôi đều đang ở đó. Họ vẫn luôn chờ tôi. Cảm ơn anh Trung. Tôi thực sự rất xúc động khi anh nói về khoảnh khắc anh nhìn thấy con gái mình. Đây là cuộc trò chuyện giữa hai người bố, tôi nghĩ điều đó thật khó tin. Và điều đó chắc chắn giúp chúng tôi ngay cả khi chúng tôi đang sống trong cuộc sống bận rộn này.

Các bạn đều rất bận rộn với vai trò là những nhà kinh doanh, và một nỗi sợ phổ biến với con người Và chúng kết nối chúng ta, tôi nghĩ đó là một điểm nhấn trong phần chia sẻ của anh. Anh Trung, anh có vấn đề gì cần Long giups giải quyết? Vấn đề của tôi là tôi có quá nhiều vấn đề. Được rồi, nhưng tôi có thể chia sẻ một trong những vấn đề của tôi. Nó thật ra không phải để xin lời khuyên từ Long nhưng tôi thích nghe ý kiến của anh ấy, là một người trẻ, tôi tự hỏi anh ấy nghĩ gì, anh ấy nghĩ gì về vấn đề của tôi. Vấn đề của tôi nằm ở tuổi của tôi, tôi gần như đã có tất cả những điều quan trọng trong cuộc sống và tôi đang tìm kiếm cái quái gì vậy? Vì vậy, kế hoạch của tôi là không thực hiện bất kỳ startup nào, bất kỳ doanh nghiệp nào chỉ để kinh doanh.

Liên quan đến giáo dục. Vì vậy, kế hoạch của tôi là không thực hiện bất kỳ startup nào, bất kỳ doanh nghiệp nào chỉ để kinh doanh. Không. Nhưng không biết là khi tôi may mắn hay không may mắn, một ý tưởng kinh doanh tuyệt vời lại hiện lên trong đầu. Tôi không thể cuỡng lại hay ngó lơ cái thử thách này. Vì vậy điều tôi muốn nghe là Long nghĩ như thế nào. Tôi có nên chấp nhận thử thách, tự thân quay trở về Việt Nam và nhìn mọi thứ một cách sơ khai, hay trở thành một nhà đầu tư đưa ra lời khuyên nhưng ở lại tại Australia để tận hưởng cuộc sống với gia đình và chơi golf? Từ góc nhìn của một người trẻ, bạn nghĩ như thế nào? Rất nhiều người ở độ tuổi của anh vẫn mong muốn mình sẽ có cái nhiệt huyết và niềm thích thú với khởi nghiệp.

Bởi vì đến khoảng độ tuổi 40 50, chúng ta thích ổn định hơn là khởi đầu một cái gì đấy. Nhưng với quan điểm của tôi với anh Chung, tôi rất rất mong anh có thể quay trở lại Việt Nam khởi nghiệp bởi anh có rất nhiều trải nghiệm, anh có gu của mình, anh có rất nhiều kinh nghiệm mà chúng tôi có thể học được. Nếu anh trở thành nhà đầu tư hoặc cố vấn, sẽ có cách nào đó để chúng ta trở thành bên thứ ba nhưng nếu anh giảng dạy trực tiếp, anh có thể giáo dục thế hệ trẻ về góc nhìn không chỉ khởi nghiệp mà còn xây dựng sự nghiệp của riêng họ để họ có thể thành công trong tương lai. Và anh Chung, hãy quay trở về Việt Nam, chúng tôi cần anh ở đây.

Cảm ơn Long rất nhiều, tôi nghĩ tôi sẽ nói vợ mình rằng Long đã nói vậy. Tôi sẽ nói với cô ấy rằng tất cả mọi người đều nói vậy, thậm chí là người trẻ bảo rằng hãy theo đuổi tiếng gọi của trái tim để trở về kinh doanh tại Việt Nam. Thực ra vợ tôi luôn hỗ trợ tôi và cũng là một nhà khởi nghiệp. Bạn không thể làm gì nếu nửa kia của bạn không giúp đỡ. Cô ấy phải hỗ trợ bạn. Tôi không thể thuyết phục cô ấy như cách tôi thuyết phục đối tác hay khách hàng. Cảm ơn Long về suy nghĩ của bạn, nó khiến tôi thấy hạnh phúc và củng cố niềm tin và quyết định của tôi để điều hành việc kinh doanh. Thật tuyệt vời, tôi phải thừa nhận đây là một thử thách rất thú vị.

Cảm ơn Long và Anh Chung vì những vấn đề tuyệt vời và những suy nghĩ cũng tuyệt vời không kém. Với tư cách cũng là một người trẻ, tôi nghĩ rằng với những đã thành công và có cuộc sống cá nhân, họ có thể có nửa kia nhưng nhiều người lại không có. Và với những đặc ân, trí thông minh, sự cố gắng và chăm chỉ mà các anh đã làm được trong quá khứ, Tôi đồng ý với Long. Tôi cũng có người khác đấy. Thật tuyệt. Cảm ơn Long và anh Chung đã tham gia chương trình ngày hôm nay. Chúng ta đã có một cuộc nói chuyện rất tuyệt và với những khán giả ngoài kia, chúng tôi mong các bạn sẽ xem đi xem lại tập này. Chúng tôi rất mong chờ các bạn nói chuyện, bình luận trên kênh Youtube, Facebook, Instagram và trên cả những lần phát trực tuyến của chúng tôi.

https://www.youtube.com/watch?v=G-ZUS-vozXU

https://youtu.be/G-ZUS-vozXUXin chào tất cả các bạn. Phải quay nhiều tập IFO có thể sẽ nhanh chóng mệt và tôi rất thường xuyên bị đói. Bây giờ tôi ăn 1 bữa một ngày. Nhưng nó sẽ tuyệt vời làm sao nếu có thể ăn một bát phở. Đây chắc chắn không phải sợi phở thật. mà tôi lấy từ tủ đ